|
Từ điển Tiếng Việt (Vietnamese Dictionary)
Bình Thuáºn
(tỉnh) Tỉnh ven biển ở cá»±c nam Trung Bá»™ Việt Nam. Diện tÃch 7992km2. Số dân 924.500 (1997), gồm các dân tá»™c: Kinh, Chăm, CÆ¡ Ho, Hrê, Churu, Nùng, KhÆ¡me, Raglai. Äịa hình sưá»n nam cá»§a Tây Nguyên vá»›i những đỉnh núi thấp ở tây bắc như Ca Nong (1279m), Núi ông (1307m), nhiá»u núi granit ra gần sát biển như Núi Bà (756m), núi ở phÃa tây Cà Ná (898m), các núi không thà nh dãy liên tục mà nổi lên trên má»™t đồng bằng cao 200-300m. Dải đồng bằng ven biển chá»§ yếu là đất cát pha, nhiá»u nÆ¡i có những cồn cát và ng, nhất là cát đỠở gần Phan Thiết. Do hướng địa hình đông bắc-tây nam Ãt chịu ảnh hưởng cá»§a gió mùa Äông Bắc và gió mùa Tây Nam, nên khà háºu khô nhất cả nước, lượng mưa trung bình năm 800-1150mm, mùa khô kéo dà i 6 tháng. Sông ngòi chảy từ cao nguyên xuống biển: sông Lòng Sông, sông Luỹ vá»›i phụ lưu là sông Mao, sông Cái Phan Thiết, v.v., còn sông La Ngà từ cao nguyên Di Linh xuống chảy và o phÃa tây bắc tạo nên đồng bằng Tánh Linh rồi đổ và o sông Äồng Nai. Bá» biển dà i hÆ¡n 200km, có nhiá»u núi chạy ra biển tạo nên các mÅ©i: La Gòn, mÅ©i Rom, mÅ©i Né, v.v., chia bá» biển thà nh những Ä‘oạn lõm, vòm, những vÅ©ng biển có cá»a biển tốt: Tuy Phong, Phan RÃ, Phan Thiết. Quốc lá»™ 1A, 11, 8, đưá»ng sắt thống nhất chạy qua. Trở thà nh tỉnh từ 1832, từ 1976 hợp nhất vá»›i các tỉnh Thuáºn Hải (1976-91), từ 26-12-1991 chia tỉnh Thuáºn Hải trở lại tên cÅ©
(phưá»ng) q. 7, tp. Hồ Chà Minh
(xã) tên gá»i các xã thuá»™c h. Äại Từ (Thái Nguyên), h. Văn Chấn (Yên Bái), h. Bình SÆ¡n (Quảng Ngãi), h. Tây SÆ¡n (Bình Äịnh), h. Krông Búk (Äắk Lắk)
|
|
|
|